Hôm nay đã làm được việc lịch sử là đưa được ông Chìa lên xe khách đi nằm viện. Bác í thao thức cả đêm 4h sáng đã dậy ngồi bật đài. Cũng đã gần hai mươi năm nay bác Chìa chưa bao giờ dám đi ra khỏi nhà quá lâu, thậm chí chỉ vài tiếng để nhà không. Đôi lúc có nhờ được mấy đứa cháu về trông hộ vài ngày để chạy đi công chuyện hoặc đi khám bệnh xong lại về vội. Sự bất an theo bác đã nhiều năm và giờ thành phản xạ tự nhiên. Bệnh tật thì do lâu không được đi chữa cho triệt để nên bệnh chồng bệnh. Mà cứ đang chữa dở, thậm chí còn chưa biết là bị bệnh gì đã nhào về nhà, vì sự thực là cái vườn ấy để không một chút là đã tan hoang.
Còn kiếm ai tới đó trông thì rất khó, kể cả thuê. Ở gần thì ai cũng có việc nhà không tới ở thường xuyên được. Xa thì không biết là ai, có tin được không? Bác còn thuê cả người thân quen lắm tới trông mà bác lên xe vào viện phát là mắt trước mắt sau người ta cũng biến mất luôn, phút mốt cái vườn lại tan hoang.
Ở đây người ở trông vườn thì không nguy hiểm vì thực ra bọn săn trộm vườn cũng chỉ dám manh động bắt chim bắt ong. Nhưng mà không thể không có người được, dù chỉ là một ông già gần 80 tuổi đi ra đi vào.
Đợt rồi cũng tưởng bác chịu đi khám rồi, thuê người rồi mà xong vài hôm đã phải lại về nhà, thế là lại phát bệnh. Mình bảo thôi thế không được đâu, để con đi tìm ai tới ở vườn cho bác để bác đi chữa triệt để đi. Con thì chắc sẽ tìm hẳn người ở xa tới và tin tưởng được (chứ ở gần là vẫn nhận tiền thuê nhưng xong là chuồn về nhà hoặc đi nhậu trong nốt nhạc). Bác thì cứ ngại người ta tới lại phải trông nhà hộ mình. Mình phải thuyết phục bác rất mạnh rằng giờ quan trọng nhất của bác là sức khỏe, bác có khỏe thì mới bao việc giải quyết được cho vườn chim. Mà những người con tìm tới họ tới không chỉ vì cái nhà bác hay vì bác, họ tới vì họ cũng muốn bảo vệ vườn chim như bác. Làm được việc này mình phải đoàn kết và đồng lòng. Thế là bác mới chịu đó, mà thực mình cũng cứ tìm cách đăng vậy thôi chứ mình cũng không dám chắc có ai chịu tới ở chục ngày không chứ không nói là cả tháng.
Và may quá giờ đã có vợ chồng chị Ngô Hương Thảo và một số bạn nữa đã đăng ký, thay phiên nhau thì có khi cũng ở được cả tháng rưỡi lẫn 2 tháng. Ngoài việc mình mong có bạn tới giúp bác cùng trông vườn thì mình cũng muốn thêm tiếng nói khách quan từ những người quan tâm tới vườn chim tới đây thực sự trải nghiệm và hiểu về vườn chim, về những gì đang xảy ra, vì những sự khó khăn mà gần 20 năm nay bác đã phải cố gắng và 4 năm kêu gọi sự quan tâm của mình với vườn chim. Có một ngàn điều mình còn chưa kể ra hết chứ mấy chục bài blogs ấy đã là gì.
Mình muốn mọi người hiểu được tấm lòng của bác, về sự diệu kỳ và quý giá của vườn chim, về những gì mình đang làm mấy năm qua. Một cái nơi mà thực sự không tổ chức cơ quan nào quan tâm hay hỗ trợ, cũng chưa được sự ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng. Mà mình quyết tâm đồng hành và kiên trì tới tận bây giờ, bỏ cả tiền bạc và thời gian của bản thân để làm bộ phim về nó, thì các bạn hãy tuyệt đối tin tưởng rằng những gì mình đang làm xuất phát từ tấm lòng, sự hiểu biết và sự chân thành của mình. Chứ còn nếu để làm một dự án thiện nguyện để làm màu, làm một bộ phim tài liệu để nổi tiếng, dự liên hoan phim, để nói lời lớn lao biển cả, để tỏ ra mình cứu thế giới... thì mình khẳng định luôn sẽ không ai đi làm những thứ như mình bây giờ cả!
Vợ chồng chị Thảo là những tình nguyện viên đầu tiên tới khu vườn và rất nhanh chị đã thấm và còn hiểu hơn rất nhiều những điều mình đã kể suốt bao năm qua về nơi đây. Mọi người có thể follow chị Thảo để xem những bài nhật ký nho nhỏ của chị về vườn chim để xem vườn chim mỗi ngày thế nào nhé!
Chị kể đêm qua bác Chìa còn thì thụp bảo đem bao tải bọc vào cái túi ba gang đi bệnh viện của bác vì bác sợ bọn gian nó biết bác đi khám bệnh. Mình bảo ối giời ơi có mà giấu được ối. Bác bước chân ra khỏi cửa là cả làng biết rồi. Và y như rằng sáng nay bác vừa đi đã có mấy thằng cha xông thẳng vào nhà như vườn công cộng để dò xét. Mình bảo chị Thảo giờ là chủ nhà, chị cứ cứng lên, và không cho bố con thằng nào vào hết!
Mấy hôm nữa thêm bạn tình nguyện tới tới mình có kế hoạch sẽ thuê người makeover lại cái nhà của bác. Dọn sạch từ trên xuống dưới và dọn sạch sẽ cả cái vườn quanh nhà, mua thêm cây hoa về trang trí cho nhà bác xanh đẹp. Từ ngày hai bác khánh kiệt, bác gái đổ bệnh, bác trai rạc người bảo vệ cái vườn chim... nhà bác không ai dọn dẹp chăm sóc nên rất bừa bộn và bụi bặm. Giờ dụ được bác đi viện rồi, mình sẽ dọn lại thật sạch cái nhà. Về sạch quá đẹp quá có gì cứ đổ tại mình :)). Nhà sạch nhà đẹp thì sức khỏe bác mới tốt hơn được và đón khách tới chơi nhà!
Hover Setting
slideup
Ủng hộ bác Hai Chìa 54
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào
Đăng nhận xét