68. Ki
Chắc là không còn cơ hội để Ki trở về nhà nữa rồi. Vậy là không có một điều kỳ diệu nào đã xảy ra... Bác Hai đã đội nắng lang thang 1 ngày trời hỏi khắp hang cùng ngõ hẻm và chỉ nhận được những cái lắc đầu. Mấy ngày nay có bọn chích điện chó rất nhanh, chúng bắn súng điện và thường con chó sẽ chết ngay tại chỗ. Chúng sẽ cho vào bao tải và đem đi bán theo cân, cho những cái mồm ngồm ngoàm đang ngồi hau háu chờ đợi!
Ki gần như là người bạn duy nhất ở bên cạnh bác bây giờ. Nó chỉ là một con chó ta già gầy xơ xác, bé tí không rõ xứng cắn được đĩa thịt nào đủ no say. Nhưng bên trong cái cơ thể bé bỏng ấy là tình cảm mênh mông và sự gan dạ khủng khiếp. Lúc mới gặp Ki, một người như mình đã không thể không chậm một một vài nhịp tim vì sự khôn ngoan và tình cảm tới khó tin của một con chó. Nó luôn nằm dưới chân bác Hai, bác đứng dậy là nó phải nghển dậy xem bác đi đâu, có an toàn không. Bác ra cổng là nó phải ra ngóng theo, và ngóng cho tới khi bác về dù cả một ngày. Ai lạ tới là nó sẽ xù lên đứng ngay trước bác để gào thét lên tiếng sủa dữ dẵn, thật khó tin đó là tiếng sủa thoát ra từ cái cơ thể bé bỏng gầy nhẳng ấy. Nhưng rất lạ là ai yêu động vật và tử tế, nó lại quẫy đuôi rối rít dù kể cả mới gặp lần đầu. Những đêm bác khỏe sẽ đi tuần trộm, là nó quấn chặt vào chân bác ôm ấp vuốt ve ra điều thương và lo lắng cho bác vô cùng. Nó không rời bác nửa bước mỗi lần bác lần mò đi trong bóng đêm để đuổi bọn săn bắn chim. Đã rất nhiều phen tiếng sủa và sự dữ dằn của nó đã bảo vệ cho bác Hai được an toàn và yên tâm tuyệt đối trong những đêm đen đầy nguy biến như vậy. Nó sẵn sàng lăn xả vào hy sinh cái thân còm vì bác nếu có ai muốn hại bác. Và nó đã theo bác được số đêm tính bằng số ngàn như vậy. Nó là bạn của đôi vợ chồng già kể cả từ lúc bác gái còn chưa mất vì bạo bệnh.
Lúc bác gái mất, nó ngơ ngác khi không còn thấy bác nữa. Sáng nào mọi người cũng thấy nó nằm trước mộ bác gái cả một thời gian dài, kể cả những ngày mưa gió dầm dề. Người nó ướt nhèm, đầy bọ.
Những ngày tháng còn lại một mình của bác trai, Ki là người bạn duy nhất ở bên bác, bảo vệ và an ủi, làm bạn với bác. Nó lúc này đã hiểu bà đi xa rồi, giờ chỉ có nó chăm cho ông nữa thôi. Ông già cô đơn luôn biết ơn nó vì có nó mà ông cảm thấy yên tâm và đi qua những ngày tháng tủi thân lẻ loi một mình những tháng năm xế chiều này, kể cả đó là ngày mùng 1 Tết.
Một con chó cỏ già, gầy nhẳng, vô cùng tình cảm, vô cùng thông minh, vô cùng gan dạ, là người bạn yêu thương và vô cùng quý của một con người vô cùng quý. Ki đã góp bao nhiêu công lao trong việc bảo vệ hàng chục ngàn con chim ngoài vườn kia. Nó là bao tình cảm mênh mông trời bể với một ông già nghèo tử tế. Nhưng chỉ một cú chích điện, nó đã trở thành một món ăn cho những con người vô cảm.
Nay gọi cho bác Hai, thấy bác mắt ực nước. “Con Ki bị bắt mất rồi. Tôi đau lòng quá”. Bác chỉ biết nói vậy và im lặng, nước mắt ứa ra.
Mình sững sờ, rồi mình cũng đau lòng quá. Mình không biết phải giúp bác sao bây giờ… An ủi bác sao bây giờ?
Mình biết đêm nay bác Hai không thể ngủ được và sẽ rất buồn, cô đơn tới thế nào. Người bạn trung thành và duy nhất của bác đã không còn nằm ngoài cửa canh nhà cho bác từ đêm nay nữa rồi… Chỉ hy vọng là Ki đã đi thật nhanh, không kịp phải chịu bất cứ một sự tổn thương và đau đớn nào.
Câu chuyện của Ki trong bộ phim tài liệu của Hà Kin còn đang dang dở quá, và rồi sẽ phải là một cái kết buồn rồi… nhưng chắc chắn sẽ kể một chương về Ki, với rất nhiều tình cảm và sự biết ơn. Thương Ki nhiều lắm, Ki ơi chắc giờ này đang ở chốn nào đó hạnh phúc hơn rồi đúng không Ki? Thế hay Ki về với bà trông bà thay cho ông vậy nhé?
Mong những ngày sắp tới có những niềm vui nào đó, sự kỳ diệu nào đó sẽ đến với bác và vườn chim, để bù đắp cho sự đau đớn này. Bất kể niềm vui đó là gì, là một vị mạnh thường quân, một tin vui lớn, một vài món quà dù vật chất hay tinh thần… cái gì cũng được hết. Thật lớn, thật kỳ diệu cho bác. Vũ trụ ơi hãy cho người tốt được hạnh phúc với, sao cứ làm họ tội nghiệp mãi thế này...
Tôi căm thù lũ trộm chó, và những người còn ăn thịt chó. Đừng bao giờ nói hay thể hiện việc ăn thịt chó mèo trước mặt tôi hay tranh luận với tôi, kể cả là đùa. Tôi cũng không bao giờ có tình cảm hay thương xót với bất cứ loại nào ăn trộm chó, mèo như vậy, đừng nói chuyện tình người với tôi ở đây với những loại mang giống người như thế!! Cũng đừng bao giờ nói cụm từ “không bằng một con chó” với tôi. Vì có những loại người xứng đáng chưa mà đòi so với câu nói đó!
Ảnh: Một trong những hình ảnh ấn tượng nhất mà mình đã quay được của Ki, đấy là khi bác Hai chuẩn bị đồ đi tuần trong đêm. Ki sẽ vội vã chạy lại và quấn chặt lấy chân, vuốt ve đôi ủng của bác rồi ngước nhìn bác mắt long lanh, vì nó biết bác lại chuẩn bị một đêm rất vất vả.
Hình cắt từ video.
Không có nhận xét nào
Đăng nhận xét